luôn lắng lo, yêu thương em
đôi khi lao đầu lo công việc
hàng trăm lí do, anh mang theo
để lo đường dài mai sau
vậy lần này mình viết một kịch bản khác, yeah
bước chậm lại gần khẽ chạm tiềm thức,
để thấy nhau, để cảm thông
chỉ để thấy em luôn mỉm cười
hàng triệu đóa hoa, cũng chẳng ngát hương bằng em
đổi lấy ánh trăng, chỉ mong có em bên mình
mà gần một giờ sáng em vẫn chưa quay về đây
đồng hồ chết máy, anh vẫn dõi theo từng giây
chuyện tụi mình tạm gác chờ cơn bão qua
rồi sẽ chung một nhà
đừng vì 1 tin nhắn, 2 trái tim sẽ vỡ ra
đón lấy ánh nắng, thức giấc mỗi sớm khẽ vương vai
gợi về em, ký ức vẽ thêm màu
ngồi trong đêm, không gian vốn thân quen giai điệu mà em thích vẫn cứ cất lên
vậy giờ còn đâu lý do để ta sẽ cho mình lại thấy nhau trên con đường quen
nhắm mắt có giúp em quên không hay lại nhắc lên trong đầu,
càng ghét lại càng nhớ thêm
hàng triệu đóa hoa, cũng chẳng ngát hương bằng em
đổi lấy ánh trăng, chỉ mong có em bên mình
mà gần một giờ sáng em vẫn chưa quay về đây
đồng hồ chết máy, anh vẫn dõi theo từng giây
chuyện tụi mình tạm gác chờ cơn bão qua
rồi sẽ chung một nhà
đừng vì 1 tin nhắn, 2 trái tim sẽ vỡ ra
em muốn anh phát điên
thôi đừng lơ anh baby à
không một hồi âm luôn cơ mà
baby gọi cho anh, gọi cho anh
em khiến anh phát điên
thôi đừng lơ anh baby à
không một hồi âm luôn cơ mà
baby gọi cho anh, gọi cho anh
vì anh biết có lúc đôi mình xa rời
vì đôi lúc nước mắt có rơi nhưng lại mỉm cười
chuyện tụi mình tạm gác để khi cơn bão ấy đi qua
mặc cơn sóng va đập cuốn trôi vào bờ cát
mà gần một giờ sáng em vẫn chưa quay về đây
đồng hồ chết máy, anh vẫn dõi theo từng giây
chuyện tụi mình tạm gác chờ cơn bão qua
rồi sẽ chung một nhà
đừng vì 1 tin nhắn, 2 trái tim sẽ vỡ ra
em khiến anh phát điên
thôi đừng lơ anh baby à
không một hồi âm luôn cơ mà
baby gọi cho anh, gọi cho anh
em khiến anh phát điên
thôi đừng lơ anh baby à
không một hồi âm luôn cơ mà
baby gọi cho anh, gọi cho anh đi mà